1. Chào Khách! Khi bạn tham gia diễn đàn thương mại điện tử Mua Bán Plus (MB+) xin vui lòng đọc kỹ những điều khoản trong bản nội quy và quy định.... ( Xem chi tiết)
  2. Việc mua một sản phẩm trên mạng, đặc biệt là sản phẩm đã qua sử dụng đôi khi có thể có những rủi ro lớn. Một số lưu ý nhỏ sau đây bạn nên xem qua để đảm bảo an toàn hơn khi mua hàng trực tuyến. ( Xem chi tiết)

Chuyên gia 388bet nhận định bóng đá Ryuya Nishio: Cậu bé vô danh nay đã thành 'tương lai' của Cerezo

Thảo luận trong 'Thị trường khác' bắt đầu bởi cocono, 9/4/23.

  1. MB+ - Từ một cầu thủ vô danh ở quê nhà, Nishio gia nhập Cerezo Osaka và dần trở thành tài năng sáng giá của đội bóng này.

    Phát hiện và đào tạo chính là là một trong những mục tiêu hàng đầu của J.League. Trong nhiều thập kỷ qua, giải đấu này liên tục 'cho ra lò' những tài năng xuất chúng và sau này được đông đảo NHM thế giới biết đến.

    Xem thêm: tip bong da uy tin

    Hành trình đến học viện Cerezo
    Được đánh giá là nổi trội hơn các đồng đội cùng lứa, Ryuya Nishio đã quyết định theo đuổi sự nghiệp bóng đá, thay vì bóng chày. Sự tự tin đã được anh thể hiện ngay từ khi gia nhập đội bóng chuyên nghiệp đầu tiên. Anh khiến người ta phải ngỡ ngàng trong những tháng ngày gắn bó với học viện Cerezo.

    Ở tuổi 21, Takaya Nishio được kỳ vọng sẽ là nhân tố chủ chốt của Olympic Nhật Bản trên hành trình giành vé tới Paris. Khi còn là một thiếu niên, anh đã ra mắt sân chơi chuyên nghiệp và hiện đang bước vào mùa giải chính thức thứ hai.


    - Anh có thể chia sẻ lý do anh gia nhập học viện Cerezo không?

    Đến năm lớp 6, tôi vừa chơi bóng đá, vừa chơi bóng chày tại trường tiểu học. Thế rồi Cerezo đã mời tôi về tập. Lúc ấy, tôi chẳng biết gì về Cerezo Osaka cả, nhưng tôi có cảm giác là mình nên tới đó.

    Ở đó có Ayumu Seko, Toichi Suzuki và Ryoga Ishio, những đàn anh hơn tôi một tuổi. Người khiến tôi ấn tượng nhất là Toichi Suzuki. Tôi bị anh ấy huých ngã, dù cho tôi mới chỉ sang đó tập thôi. Tôi cũng có lo lắng và không biết nên làm gì. Anh ấy từng nổi giận khi tôi trễ nải việc mang bóng vào cuộc. Thật ấn tượng, nhưng đó cũng là động lực dành cho tôi. Dù sao thì tôi cũng nghĩ thầm, "Chơi bóng ở đẳng cấp này là quá vui rồi". Sau đó, may thay, Cerezo đã mời tôi và tôi gia nhập đội luôn.

    - Thật ấn tượng. Kể từ đó, anh được đôn lên đội U15 và U18. Anh có kỷ niệm đẹp nào ở học viện không?

    Tôi nghĩ ngay đến lúc tôi bước vào năm thứ 2 ở trường cấp 3. Tôi được xếp đá với các anh năm 3 trong trường, lứa của những Ayumu và Toichi Suzuki, rồi bắt đầu sinh hoạt cùng họ. Đồng đội của tôi là Takaya Yoshinare chơi ở cánh phải, nhưng anh ấy dính chấn thương và tôi được chọn thế chỗ anh ấy. Từ đó, tôi có cơ hội chơi cả trận.

    Toichi Suzuki thì vẫn như thế, nhưng anh ấy được bố trí thi đấu ngay phía trước tôi. Suốt các buổi tập, anh ấy thường phát điên với tôi, nhưng sau đó, chúng tôi nói chuyện nhiều hơn và trở thành bạn tốt. Sau cùng, tôi dần thân với anh ấy và anh ấy cũng vậy. Tuy nhiên, nhìn lại lúc ban đầu, tôi thấy sợ lắm. Kida Hinata là một người tốt tính, nhưng anh ấy cũng là một cầu thủ giỏi. Lứa cầu thủ đó thường được gọi là "thế hệ vàng". Nhờ tập cùng họ mà tôi đã trưởng thành hơn trong năm đó. Kể từ năm đó, tôi có được suất thi đấu trong đội hình, trước khi lên đội U18.

    - Anh đã kể về những kỷ niệm ấn tượng tại đây, nhưng liệu cường đội tập luyện của Cerezo có nặng không?

    Nói thật thì nặng lắm. Ở đội bóng thị trấn, tôi dễ dàng hoàn thành các bài tập, không phải vì kỹ thuật tôi tốt, mà là bởi tôi có sức mạnh, thể lực và tốc độ. Khi tôi lên cấp 3, tôi nhận ra mọi chuyện chẳng khá hơn. Ngay cả với sức mạnh của mình, tôi vẫn bị huých ngã khi đối đầu với Ayumi.

    Tôi thấy thật tệ khi sức mạnh, điểm mạnh nhất của tôi, lại không giúp tôi tốt lên. Tôi thấy hơi lo sợ. Ngược lại, cũng có vài khoảnh khắc giúp tôi có thêm động lực, nhưng ấn tượng đầu tiên của tôi về học viện Cerezo đã khiến tôi sốc.

    - Còn ở đội U18, anh có gì đáng nhớ không?

    Tôi nhớ nhất là lúc tôi dính chấn thương nặng trong năm đầu tiên học cấp 3. Đó là thời điểm tôi dừng chơi bóng trong khoảng 3-4 tháng bởi vì gặp vấn đề ở khớp. Tôi bắt đầu suy nghĩ lại. Tôi đắn đo xem liệu cơ thể tôi có phù hợp với môn bóng đá chưa và tôi bắt đầu tập sức mạnh nhiều hơn. Thật đáng tiếc khi tôi dính chấn thương, nhưng ngược lại, đó là quãng thời gian cần thiết để tôi suy nghĩ tích cực.

    Một kỷ niệm khác là khi tôi lên đội U23 Cerezo Osaka, mọi thứ thay đổi nhiều lắm. Khi đó, tôi được chọn đại diện cho các lứa và tôi đã có nhiều kinh nghiệm. Tôi biết cách giúp bản thân thấy tự tin. Một thử thách mới thì nhiều thứ khác cũng sẽ ập tới. Tôi tập ở đó và tôi có cảm giác như mình sắp trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp rồi. Đó chính là mục tiêu của tôi. Tôi nhận thức rõ về việc trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Tôi nghĩ đó là lúc tôi phải tiến bộ hơn thế nữa.

    Chia sẻ trang này

  2. Comments0 Đăng bình luận

Chia sẻ trang này